{[['']]}
Vợ thì tính trẻ con, ương bướng, hỗn láo, lười làm nhưng lại luôn cho mình là đúng, không bao giờ nhận sai về mình…
Tôi năm nay 26 tuổi, còn vợ 23. Chúng tôi kết hôn được gần 3 năm và hiện đã có một bé trai hơn một tuổi. Khi quyết định làm đám cưới bố mẹ tôi phản đối cô ấy dữ dội. Bởi vì vợ tôi chỉ học hết trung cấp và chưa có việc làm kiếm ra tiền.
Theo quan điểm của bố mẹ thì lấy người có công ăn việc làm vững vàng về kinh tế thì cuộc sống mới bền chặt. Cho dù người đó có xấu gái đi ít cũng không sao, gái xinh mà không làm ra tiền thì sớm muộn vợ chồng cũng xung đột mà thôi.
Thế nhưng lúc đấy không hiểu sao tôi lại cương quyết giữ lập trường, cưới cô ấy làm vợ để ngoài tai những phản đối của gia đình. Cưới xong vợ tôi chỉ quanh quẩn ở nhà rồi có bầu và sinh con.
Thấy vậy bố mẹ tôi mới góp ý phải tìm công việc gì đó mà làm chứ ở nhà suốt thì lấy gì mà ăn, nuôi con. Vợ tôi thấy thế tỏ ý không hài lòng cứ làu bàu, rồi sinh ra cáu gắt với tôi.
Lần gần đây tôi có đưa cho bố mẹ vài trăm nghìn để chi tiêu, cỗ bàn ở quê. Vì bố mẹ tôi chỉ làm ruộng nên cũng túng thiếu. Biết chuyện vợ tôi tỏ ra cáu giận, nói tôi sĩ diện. Tiền mua sữa cho con không có nhưng lại có tiền cho bố mẹ. Trong khi toàn bộ chi phí của cả hai mẹ con vẫn một mình tôi gánh vác.
Vợ chồng lời qua tiếng lại thành ra to tiếng. Bực tức tôi mới nói với vợ sống được ở nhà tôi thì ở không thì về nhà mẹ đẻ cô ấy mà sống. Tôi chỉ là một lao động bình thường thu nhập hàng tháng chưa đến 5 triệu đồng vậy mà phải gánh vác mấy miệng ăn, nhiều khi cũng cảm thấy stress.
Trong mắt bố mẹ thì vợ tôi chẳng được một ưu điểm gì. Trái lại còn lười làm và hay cãi láo. Bố mẹ muốn tôi ly di với vợ cho rảnh nợ nhưng giờ đã có con rồi ai lỡ làm thế. Người lớn sống sao cũng được, còn trẻ con thì khác, chúng cần một mái ấm gia đình để phát triển cả về thể chất và tinh thần.
Mẹ tôi cũng đã góp ý với vợ nhiều lần nhưng cô ấy lại cho rằng “mẹ chồng nàng dâu” khác máu tanh lòng nên khinh bỉ không thèm nghe lời. Mẹ có sai việc gì, nếu thích thì cô ấy làm, còn không thì vợ cãi sóng đôi như dân hàng tôm, hàng cá. Nhiều khi tôi cảm tưởng vợ dựa dẫm vào việc sinh được thằng cu nên coi thường gia đình tôi.
Thực sự giờ này tôi cảm thấy rất mệt mỏi về chuyện gia đình. Sống với một người vợ mà gia đình cứ chạm mặt là cãi nhau thì thật chán. Đi làm còn thấy thỏa mái chứ cứ về đến nhà là cảm thấy căng thẳng, ức chế.
Vợ thì tính trẻ con, ương bướng, hỗn láo, lười làm nhưng lại luôn cho mình là đúng, không bao giờ nhận sai về mình. Mà giờ bỏ đi thì con cái sẽ sống ra sao? Tôi nên làm gì để vợ nhận ra lỗi làm mà biết cách sửa sai? Để cuộc sống gia đình thỏa mái, hạnh phúc đây?
Chiến
Post a Comment